chuyện cô hàng xóm
P13: Chuyện Anh Tộc Làm Cô Hàng Xóm Có Bầu -Phim Hài A Hy 2022 Hay Mới Nhất Cười Vỡ Mồm Ai Cũng Thích Xem October 17, 2022; P8: Danh Môn Chí Ái Chap 399 October 17, 2022; P7: Đánh Đổi – Tập 13 | YOU PHIM Tình cảm Việt Nam hay nhất 2022 October 17, 2022
Chuyện ông tổ làm cô hàng xóm có thai – Phim hài cuối A Hy 2022 Tham Khảo: P75: Ông Lão 70 Và Cô Hàng Xóm 19 – Phim Hài A Hy 2022 Hay Mới Nhất Cười Vỡ Mồm Ai Cũng Thích Xem Ông Già 70 Và Cô Hàng Xóm 19 - Hài Hay Nhất A Hy 2022 Mới Nhất Cười Vỡ Bụng Mọi Người Thích Xem
Hàng xóm nhà tôi là một anh chàng kì quặc! Tính anh ta chẳng khác trẻ con là mấy, đặc biệt cái tính hay khoe của. Hôm ấy, tôi đi vớt bèo dưới ao làng. Trời vừa sáng, tôi cắp thúng ra ao, vừa đến nơi đã thấy anh hàng xóm đứng ngó nghiêng ở ngã ba cạnh bờ ao.
Vay Tiền Trả Góp 24 Tháng. . Ảnh minh họa do tác giả cung cấp. Trúc và cô ấy chẳng có gì giống nhau nhưng thật lạ là nói chuyện được với nhau và đồng quan điểm trong rất nhiều chuyện . Cô ấy quay cuồng kiếm tiền vì đã ly hôn phải một mình bươn trải kiếm sống nuôi cậu con trai ăn học , đầu óc lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tiền . Thế nhưng cô ấy lấy công làm tóc , làm móng rất phải chăng chứ không hề đắt . Công giặt là cũng vậy nên cô khá đông khách và rất vất vả . Trúc thì có hoc , nghề nghiệp ổn định , nhà cửa không phải lo nhưng nàng cũng rất bận thường phải làm việc nhiều giờ nên cũng mệt mỏi . Mỗi lúc đầu óc căng thẳng hay bực mình nàng thường ra gội đầu , làm móng để nói chuyện với cô ấy cho thoải mái . Cô ấy rất giỏi đi chợ , thực phẩm tươi sống hay quà vặt cô ấy đều tìm những thứ ngon , bổ , rẻ để mua . Cô ấy thường chỉ cho nàng chỗ mua . Từ gói xôi , chiếc bánh chưng , bánh cuốn , bánh rán … cho con ăn sáng đến thịt lợn , thịt bò , hải sản , giò chả ở chợ nào , hàng tươi ngon và rẻ … đều biết rõ . Cô nấu ăn cũng ngon lành . Biết làm nhiều món ăn từ đơn giản hàng ngày đến nấu cỗ . Đối nhân xử thế cũng rất mềm mỏng dễ mến nhưng cũng rất bản lĩnh . Căn nhà cô mua để cho thuê còn cô phải thuê cửa hàng để làm việc kiếm tiền . Cô thường kể với Trúc về những khách thuê nhà đủ thành phần xã hội mà cô phải làm sao để thu đủ tiền nhà và chăm lo cho họ sống thoải mái trong nhà mình không phiền hàng xóm cũng như chính quyền . Trúc nhớ có lần nàng mua máy sấy tóc nàng ra hỏi cô ấy nên mua loại nào cô ấy đã chỉ cho nàng cửa hàng và nhãn hiệu máy sấy giá rất phải chăng mà sử dụng rất tốt và bền . Một mình nuôi con nhưng thằng bé con cô ấy chăm ngoan lắm . Giờ thì nó vào đại học rồi . Cô ấy là một người đàn bà làm gì cũng giỏi , lại có nhan sắc vậy mà chỉ ở được với chồng chưa đến 2 năm . Thường xuyên ăn đòn của thằng chồng bất nhân làm việc kém lại không chăm chỉ . Nghe kể thì hồi trẻ cũng rất nhiều người đến tìm hiểu thậm chí yêu đương vậy mà lại chọn nhầm chồng. Đến thằng con trai cô nhiều lúc còn trêu mẹ ”Sao mẹ làm cái gì cũng giỏi mà chọn chồng kém thế?! “ Giỏi giang xinh đẹp mà chọn nhầm chồng thì cả đời vất vả . Phải làm tất cả mọi việc của đàn ông từ sửa điện , sửa ống nước , … cho đến làm cả cha và mẹ của con . “Đàn ông sợ chọn nhầm nghề ,đàn bà sợ lấy nhầm chồng !” Chọn nhầm nghề có thể bỏ nghề làm việc khác chứ lấy nhầm chồng thì lấy chồng khác không phải dễ dàng ! Ngày xưa do miệng tiếng thế gian mà nhiều người phải nhắm mắt đưa chân lấy người không yêu cũng cắn răng chịu đựng . Cô ấy can đảm dứt áo ra đi chấp nhận vất vả để được hai chữ tự do . Trúc thì lấy chồng để có chồng cho biết chứ nàng không yêu . Số nàng không may mắn . Người nàng yêu lại không thích nàng . Người thích nàng thì nàng lại không yêu. Nhìn bề ngoài nàng có một gia đình đầy đủ nhưng nàng rất bất hạnh khi phải chịu đựng một gã đàn ông hẹp hòi, thiển cận và nhỏ mọn lại thô lỗ tục tằn . Nhưng chịu đựng lâu dần nàng cũng trở thành chai đá . Như người quen nằm trên gai nhọn cũng chẳng còn thấy đau ! Đôi lúc bị đâm đau quá không chịu nổi nàng cũng muốn thoát ra như cô hàng xóm . Muốn được tự do làm gì mình thích . Đau nhất là với tính cách đó của chồng nàng sợ sẽ không dạy nổi các con …. Nhưng mọi sự hình như đã muộn … Nàng già rồi … Sức khỏe kém rồi … Nên nàng thấy chán nản … Đời là thế , chẳng ai được tất cả . Phụ nữ cứ ngu đần hư hỏng chỉ cầm lấy được người chồng tốt cả đời sẽ an nhàn sung sướng ! Nhưng Trúc đâu cần dựa vào đàn ông?! Không có chồng nàng cũng không phải xoay đủ nghề như cô hàng xóm . Sao nàng không dám ..,. Có lẽ tại sự giáo dục của cha mẹ ông bà ăn sâu quá …. “Nhường nhịn và hy sinh “ của người phụ nữ gia giáo ngày xưa khiến nàng không sao thoát khỏi …. Cô hàng xóm và Trúc đều không hạnh phúc … nên họ thông cảm và chia sẻ được với nhau … Trúc mong được tự do như cô hàng xóm Biết đâu cô ấy lại mong được như nàng … MABT Theo Chuyện quê
Giữa chợ thị trường chỉ có hàng hoá. Hàng hoá không bén mùi mồ hôi người làm ra nó. Nó thuần khiết là nó. Nó tự "định nghĩa" bản thân bằng chính mình, không vin đến dòng dõi "ba đời", không cậy vào “ba họ" nhà nó. Một mình nó sống giữa chợ một cách độc lập, tự do, dân chủ, bình đẳng với đồng loại. Sống được như vậy, theo cách nghĩ của Mác, chỉ vì nó mang trong bản thân mình, trong máu thịt mình, cái bản tính hai mặt giá trị và giá trị sử có người nói rằng, suy rộng ra, cái gọi là "giá trị" chỉ là giá trị của "giá trị sử dụng" ngay cả bản thân vàng cũng vậy. Thế nhưng, nếu chỉ có một giá trị sử dụng không thôi, thì nó không thể là hàng hoá. Tôi sản xuất hàng hoá là làm ra giá trị sử dụng cho người khác, để thoả mãn nhu cầu của người ấy, rồi buộc người ấy phải “đổi lại" cho tôi cái gì và sự trao đổi ấy phải có một căn cứ vững chắc, độc lập, công bằng, dân chủ, tự do, bình đẳng... đó là giá hoá do tôi làm ra chẳng qua là một hình thái hình thức của bản chất không những tự định nghĩa bản thân mình mà còn định nghĩa cả người làm ra mình. Cô hàng xóm ngụ cư ở số nhà 13 làm ra quạt thì người ta "định nghĩa" cô là cô hàng quạt. Còn tôi ở số nhà 15, viết tiểu thuyết thì tôi là nhà văn Sự cận kề hàng xóm không là gì cả đến như dòng dõi ba đời, mối ràng buộc ba họ còn chẳng là gì, nữa là.... Đó là nét đặc trưng hết sức cơ bản của nền sản xuất hàng hoá vận hành theo cơ chế thị trường. Giữa chợ thị trường chỉ có hàng hoá. Hàng hoá không bén mùi mồ hôi người làm ra nó. Nó thuần khiết là nó, nó tự định nghĩa bản thân bằng chính mình. Mà hàng hoá do tôi làm ra chẳng qua là một hình thái hình thức khác của bản chất tôi, thế nghĩa là tôi định nghĩa bản thân bằng chính hàng hoá do tôi làm ra, đem bán ở thị trường. Xin thưa, nó là hàng hoá, chứ không chỉ đơn thuần là sản phẩm do tự làm ra. Tiểu thuyết tôi viết ra không phải chỉ để cho riêng tôi đọc, mà cốt để cho cô hàng xóm của tôi mua, nhằm thoả mãn nhu cầu của cô ấy. Thì cũng vậy, cô ấy làm quạt để cho tôi dùng, chứ đâu phải để cô ấy quạt mát cho mình. Nền sản xuất hàng hoá vận hành theo cơ chế thị trường đã tạo ra một xã hội hoàn toàn khác với xã hội của nền sản xuất tự cung tự cấp, khác với nền sản xuất theo cơ chế tập trung bao cấp. Nét đặc trưng cơ bản của sự khác biệt ấy thể hiện ở một nhân vật thứ ba, sống ở "giậu mồng tơi " giữa hai nhà số 13 và 15 mang sách của tôi đến với cô hàng quạt và mang quạt đến cho chúng tôi phải tìm cách cư xử với nhau sao cho được việc, êm thấm và lâu bền chừng nào còn đó cả hai nhà số 13 và số 15 và giậu mồng tơi với những người ngày ngày có thể gặp nhau, chứ xép, cách gì vậy? Nhờ đọc Mác, tôi hiểu ra nguyên tắc vàng của sự trao đổi hàng hoá là mỗi bên tự nguyện tuân thủ nguyên tắc ngang giá. Sự trao đổi giữa chợ trên thị trường lúc nào cũng ngang giá chứ đâu phải mua rẻ bán đắt như các hàng xén ở đầu làng. Lúc nào cũng tuân thủ nguyên tắc ngang giá mà người ta vẫn có lãi. Điều đó tưởng phi lý, những chính cái sự “phi lý" ấy chứa trong mình bí mật lớn nhất của nền sản xuất hàng hoá tư bản chủ nghĩa. Cái chỗ bí mật ấy dễ phát hiện ở cô hàng quạt. Cô ra chợ mua nguyên vật liệu về, theo cách diễn đạt của Mác, gọi là H, với giá là T, rồi cô làm thành quạt. Cô đem quạt H đi bán, với giá T'. Cả hai lần đều theo nguyên tắc ngang giá, thế mà cô ta vẫn có lãi T” > T. Sự chênh lệch này không các vật vô tri, vô giác như nan tre, giấy, hồ... làm nên, mà lãi là có thật, vậy thì còn gì khác ngoài chính cô ta? Nhưng cô ta, cô hàng quạt ấy, là ai? Tất nhiên, tôi không cần biết cô ta có chồng hay không, con gái út của cô ta đã học đến lớp mấy, dòng họ mấy đời cô ta là những ai, dòng họ nhà chồng là những ai...Cứ gạt bỏ dần những chuyện có thể gạt bỏ được, cho đến tận cùng thì trơ ra cái lõi sức lao động sống của cô ta. Xuất phát từ một ý tưởng cực đoan, tưởng phi lý chỉ có sức lao động sống, duy nhất một nó mới làm ra giá trị thặng dư, Mác đã lý giải tất cả những gì liên quan đến nền sản xuất hàng hoá tư bản chủ nghĩa. Chỉ xoay quanh một sức lao động sống ấy thôi thì câu chuyện còn dài lắm, nhưng xin tạm dừng ở đây.
Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé! Bên cạnh nhà tôi có một gia đình chuyển tới đây hồi năm ngoái. Người chồng tên Vũ, làm cho một công ty tư nhân, còn người vợ tên Trang, giáo viên một trường THPT gần nhà tôi. Hai người có với nhau một đứa con trai mới chỉ 10 tuổi thôi. Vì là hàng xóm kế bên nhà nhau nên ba cô tôi và vợ chồng cô Trang rất thân thiết với nhau và thường hay giúp đỡ nhau nhiều. Thỉnh thoảng cô Trang hay sang nhà tôi chơi, mỗi lần cô qua là tôi lại lén nhìn cô. Cô mới chỉ 35 tuổi, gương mặt xinh xắn, nước da trắng hồng mịn màng, khi đứng thẳng thì cái lưng cô vẫn hơi oằn ra trước đưa cái bụng ra, mông thì cong ra phía sau, mông cô không rộng nhưng lại nung núc tròn lẳn. Vú cũng không phải to lắm nhưng cứ ưỡn ra phía trước vẻ như rất sát với cái cằm. Hình thể cô rất cân đối, chiều cao hơi khiêm tốn nhưng không phải là lùn, hơi mũm mĩm nhưng không phải là mập, nhìn qua con người của cô Trang đã toát lên vẻ tinh khiết sạch sẽ mà em không nhìn thấy ở rất nhiều người phụ nữ đang ở độ tuổi phát triển, vì thế mỗi lần nhìn cô Trang, tôi chỉ ao ước có một ngày được sở hữu cơ thể hoàn mỹ của buổi sáng chủ nhật, ba cô tôi đi vắng hết, chỉ có mình tôi ở nhà. Bỗng nhiên cô Trang sang nhà tôi, mà lúc đó tôi đang định quay tay, bình thường tôi ở nhà thường chẳng bao giờ mặc quần lót, chim cò cứ thế bày ra, lủng lẳng bên dưới đũng quần. Lúc ra mở cửa cho cô, tôi cố ép chim mình xẹp xuống nhưng không được, cô Trang nhìn thấy đũng quần bên dưới, chỉ khẽ nhìn rồi nói– Sao lại tồng ngồng thế kia, chẳng kín đáo gì cả.– Bình thường con có bao giờ mặc quần trong đâu. – Tôi chống chế. – Mà cô qua nhà con có chuyện gì không?– À cô định sang phơi nhờ quần áo ấy. – Cô Trang nói tiếp. – Cây phơi đồ nhà cô bị hỏng rồi.– Vậy cô cứ mang vô đi. – Tôi niềm nở nói, phụ cô bưng giỏ quần áo vừa giặt xong vào trong nhà, tôi dẫn cô đi lên sân thượng để phơi đồ, rồi cùng cô phơi đồ, vừa phơi vừa nói chuyện phiếm với cô. Nhìn thân hình của cô Trang bên dưới lớp áo mỏng, ở nhà cô lại không mặc áo lót, hai núm vú hằn lên dưới lớp áo khiến thằng em tôi như bị kích thích, không chịu đựng được mà cứ chĩa thẳng phía trước.– Vẫn chưa xẹp xuống à? – Cô Trang lại vô tình nhìn xuống chỗ bên dưới của tôi mà hỏi.– Bình thường muốn xẹp xuống là con phải thủ dâm mới xẹp xuống được. – Tôi nói, xấu hổ che lấy chỗ bên dưới.– Cô thấy hết rồi, khỏi che. – Cô Trang bụm miệng cười. – Vậy thủ dâm đi chứ để vậy khó coi quá.– Cô ở đây thì sao con thủ dâm được? – Tôi chống chế hỏi.– Thì vào trong phòng mà thủ dâm. – Cô Trang nói như chuyện hiển nhiên. Lúc này trong đầu tôi nảy ra một ý tưởng, tôi bèn nói với cô– Hay cô thủ dâm cho con đi?– Cô không biết thủ dâm. – Cô Trang nói. – Mà chuyện này tự xử chứ sao lại nhờ cô?– Người ngoài thủ dâm thì sẽ xẹp xuống nhanh hơn. – Tôi bịa. – Giúp con đi cô.– Thôi được rồi. – Cô Trang nói. – Phơi xong giỏ đồ này đi rồi cô thủ dâm vậy thì tôi mừng lắm, khẩn trương phơi hết giỏ đồ, trong chốc lát quần áo gia đình cô đã giăng kín dây phơi nhà tôi.– Được rồi. – Cô Trang nói, lại nhìn xuống đũng quần tôi tiếp. – Giờ cô phải làm gì?– Mình vào trong đi cô chứ ai lại làm ở ngoài này. – Tôi nói, không đợi cô phản ứng liền kéo cô vào trong phòng ngủ của trưa, trời vẫn còn khá nóng, cô Trang hôm nay mặc chiếu áo thun bó sát làm lộ rõ bộ ngực căng tròn, dưới thì mặc chiếc quần đùi ngắn bằng vải mỏng khoe ra cặp giò trắng như ngọc. Cô Trang bước tới ngồi xuống giường, tôi thì ngồi trên ghế ở bàn học. Cô cháu tôi đối diện nhau.– Chỉ được vậy là giỏi thôi. – Cô Trang mắng yêu khi thấy sự hăm hở lộ rõ trên gương mặt tôi.– Được người đẹp như cô thủ dâm thì phải vui chứ. – Tôi cười khì khì.– Nịnh quá ông ơi. – Cô Trang bĩu môi. – Thôi lấy nó ra đi, làm lẹ rồi cô còn về nhà trông cu Bin con trai cô lập tức đứng dậy, kéo cái quần đùi xuống, cái dương vật của tôi hùng dũng bật ra ngoài, nói không ngoa chứ tôi luôn tự tin về con hàng của mình, không hiểu sao càng thủ dâm thì nó càng to ra hay sao mà giờ nó đã dài 18cm, to mập đừng cô Trang mở to, miệng thì nói– To quá… chết mất…Có lẽ biết mình thất thố nên mặt cô càng đỏ hồng lên, tôi lại thấy cô nuốt nước bọt, cô ngước lên nhìn tôi, cười và nói– Con làm cô ngạc nhiên đấy, trông vậy mà to quá vênh mặt lên nói– Thế nên nó mới làm khổ con đấy cô ạ, hihi…– Anh chỉ được cái…Nói rồi cô bảo tôi ngồi xuống giường. Tôi nghe lời, ngồi xuống sát cạnh bắt đầu nghiêng người về phía tôi, mùi thơm và hơi thở dồn dập của cô làm tôi ngây ngất, chắc lúc đó cô cũng hồi hộp ghê gớm nên thở rất mảnh, mặt cô nóng ran, không nói gì, tay cô bắt đầu chạm vào nó…Cuối cùng bàn tay ngọc ngà của người mà hằng đêm tôi mơ thấy đã chạm cái chỗ mà tôi hằng mơ tay cô nắm lấy dương vật của tôi, sau đó nhe nhàng xoa vòng quanh nó, vừa xoa cô vừa nói– Của con to quá đấy, cô cầm còn không vừa đây lúc này như đang trên mây vậy, một cảm giác sướng khoái làn vào tận trong óc, thấm vào toàn thân, tôi chỉ biết hí hà mà kêu lên– Ôi thích lắm cô ạ, con thấy thoải mái quá, cô thật tuyệt vời cô ơi…Cô tôi nghe thấy thế thì mắt liếc lên mỉm cười là người, ai được khen chả sướng, cô nói– Anh thì sướng, còn tôi thì khổ chỉ biết cười trừ, nhắm mắt mà hưởng tay của cô cứ xoay đi xoay lại trên con cu của tôi, được 1 lúc thì cô ngẩng lên hỏi– Làm thế nào nữa hả Hoàng, cô… cô chưa làm lần nào cả…Tôi thật ngạc nhiên khi nghe thấy vậy, buột mồm hỏi– Ủa thế trước giờ cô chưa làm cho chú bao giờ hả cô?Cô Trang ngại ngùng trả lời– Chưa, cô không làm như thế bao giờ với chú…Cô Trang chưa thủ dâm cho ai bao giờ, kể cả chú Vũ, hoan hô, tuyệt vời, bóc tem được tay cô rồi, trong lòng tôi đang hân hoan biết bao, tôi bắt đầu chỉ dạy cô– Vậy bây giờ cô dùng tay xóc lên xuống cho con cô à…Cô Trang nghe thấy thế thì làm ngay, tay cô xóc lên xóc xuống cái dương vật khổng lồ của tôi, vừa làm vừa ngẩng lên nhìn tôi hỏi– Như thế này được chưa con?– Sướng quá cô ạ, a… aa…“Sướng”, tôi thầm nghĩ thế, không còn gì trên đời này sướng bằng nữa, người cô xinh đẹp trong mơ của tôi đang ngồi bên cạnh thủ dâm cho tôi, Trời ơi…Vừa nhắm mắt vừa hưởng thụ, tôi vừa hướng dẫn cô– Cô làm nhanh lên chút cho con… chậm xuống chút cô ơi… đừng nhanh quá cô…… Bạn đang đọc truyện Cô Trang hàng xóm tại nguồn các bác đã biết rồi đấy, cái lần đầu được trải nghiệm, chẳng có ai mà nhịn lâu được cả, nhất là cái thằng lần đầu như tôi nữa, được khoảng 2, 3 phút thì tôi không nhịn được nữa, tôi vừa rên vừa nói– Cô ơi, sướng quá cô ạ, con yêu cô quá, cô xinh đẹp quá cô ơi…Rồi thì không báo trước, 1 dòng trắng đục phá không bay lên, cô tôi giật nảy cả mình, buông cả dương vật của tôi ra mà né, nhưng không kịp nữa, đống tinh trùng đó đã hạ cánh xuống cái quần đùi của cô và 1 phần dính vào cặp đùi tinh khiết như ngọc của Trang vội nhào tới hộp khăn giấy, lau lấy lau để lên quần, vừa lau vừa mắng– Sao không báo trước cho cô hử, bắn hết lên quần cô rồi đây này…– Con xin lỗi cô, tại con sướng quá không làm được gì hết…Cô Trang chỉ biết thở dài.– Mai mốt cô lại thủ dâm cho con nữa nhé. – Tôi đề nghị.– Đòi hỏi quá. – Cô Trang lườm tôi. – Chuyện này phải giữ bí mật, không được kể cho ai khác nghe nhé.– Vâng ạ. – Tôi nói.– Thôi cô đi về trước đây, xuống đóng cửa cho cô này.
chuyện cô hàng xóm